[Nhân vật tháng 2] Cao Minh Kiên - Vice Director công ty TNHH Vị Nguyên

/
28-02-2024
/
485 views

Tháng 2 này cùng Việc Làm Công Ty Nhật gặp gỡ Vice Director Công ty TNHH Vị Nguyên anh Cao Minh Kiên để lắng nghe hành trình nối nghiệp cha của anh nhé.

Nhân vật tháng 2: CAO MINH KIÊN

Tên công ty: Công ty TNHH Vị Nguyên

Chức vụ: Vice Director

  Q1: Đôi lời tự giới thiệu về bản thân

Tên của tôi là Cao Minh Kiên. Trong tiếng Việt, tôi được gọi là Cao Minh Kiên. Tại Nhật Bản, vì việc phát âm từ "Kiên" khá khó, nên tôi được gọi là "Ken". Và vì tên Ken thì ở Nhật cũng khá phổ biến và dễ gọi nên tôi quyết định sử dụng tên này.

Tôi sinh ra và lớn lên ở Nhật Bản, cha mẹ tôi đều là người Việt Nam, nhưng họ là sinh viên du học đến Nhật Bản, tốt nghiệp đại học ở đây, và sau đó làm việc tại các công ty Nhật Bản suốt 30-40 năm. Trong quá trình đó, tôi ra đời. Tôi đã ở Nhật Bản từ mầm non đến đại học, và sau đó là đi làm ở Yokohama.

Người Việt Nam sống ở Nhật Bản thường có xu hướng tập trung ở một khu vực nhất định, nhưng nơi tôi sống lại không có người Việt Nam, thậm chí không có người nước ngoài. Từ mầm non đến trung học, tôi là duy nhất một người nước ngoài trong trường. Tên tôi được viết bằng chữ Katakana là "カオミンケン", và quốc tịch vẫn là Việt Nam. Tôi luôn tồn tại với cái tên tiếng Nhật và tư cách người nước ngoài.

Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi làm việc ở một công ty tên là Keyence, có trụ sở tại Osaka và được phân công làm việc ở tỉnh Aichi. Vì Aichi có nhiều nhà sản xuất ô tô, công ty chủ yếu kinh doanh cung cấp cảm biến cho các dây chuyền sản xuất. Sau 3 năm làm việc ở Keyence, tôi quyết định chuyển sang lĩnh vực thực phẩm để sẵn sàng tiếp quản cửa hàng đậu phộng của cha mình. Cửa hàng đậu hũ này được cha tôi thành lập tại Thành phố Hồ Chí Minh, Việt Nam vào năm 2007, khi tôi đang là sinh viên. Ban đầu, tôi không hề có ý định kế thừa, nhưng ngay khi tôi làm việc ở Keyence, tôi bắt đầu cảm thấy thú vị và quyết định chuyển ngành để nếu một ngày tôi quyết định giúp đỡ công ty của cha, thì sẽ là trong lĩnh vực thực phẩm và liên quan đến nước ngoài. Do đó, tôi chuyển sang làm việc tại công ty gạo Mokutoku Shinryo Co., Ltd.

Tất cả các hộp cơm bento tại 7-Eleven đều được làm từ gạo của Mokutoku. Điều đặc biệt ở Mokutoku Shinryo là họ trồng gạo Nhật Bản tại Việt Nam. Họ bán sản phẩm của mình cả ở Việt Nam và trên toàn thế giới. Vì vậy, công việc này có sự tương đồng với cửa hàng đậu phụ của cha tôi, nơi họ sản xuất đậu phụ Việt Nam với công nghệ Nhật Bản.

Tôi được phân công vào bộ phận kinh doanh quốc tế tại Mokutoku Shinryo, vì vậy tôi đã đến Việt Nam nhiều lần. Tôi cũng đã đi công tác ở Singapore và Mỹ để bán gạo loại Japonica. Sau 3 năm làm việc ở đó và thấy mình không phải là một bánh răng trong cơ cấu tổ chức, tôi quyết định từ chối công việc và quay về Nhật Bản để tiếp quản cửa hàng đậu phụ của cha tôi.

Sau khi rời công ty, để học về quản lý theo phong cách châu Á, tôi đã du học MBA tại Singapore trong một năm, và sau đó, vào tháng 8 năm 2015, tôi đã quay lại Việt Nam.

Tôi đã học một chút tiếng Việt từ cha mẹ, nhưng tôi bắt đầu học chăm chỉ sau khi đến Việt Nam, mặc dù tôi đã biết một chút về cách phát âm và các mẫu chào hỏi từ những buổi học tiếng Việt ở đại học.

  Q2: Bạn có thể giới thiệu đôi chút về hoạt động kinh doanh của doanh nghiệp bạn?

Kiên: Chúng tôi sản xuất thực phẩm Nhật Bản tại nhà máy ở Việt Nam và phân phối chúng qua các siêu thị, nhà hàng và chợ nội địa tại Việt Nam. Các sản phẩm chính của chúng tôi bao gồm ậu phụ và konnyaku, còn lại là shirataki, natto và ngưu bàng. 

Khách hàng chính của chúng tôi là các siêu thị lớn tại Việt Nam như Vinmart và Coopmart, cũng như các chuỗi ngoại quốc như Lotte và Big C, còn các chuỗi Nhật Bản như Aeon. Coopmart thì bán sản phẩm của chúng tôi dưới dạng thương hiệu riêng. Đối tác lớn trong lĩnh vực nhà hàng của chúng tôi bao gồm các chuỗi nhà hàng phổ biến ở Việt Nam, những quán lẩu, cũng như các nhà hàng Nhật Bản.

HRnavi: Vậy là hầu hết rồi đúng không? Công ty đối thủ của doanh nghiệp anh là ai?

Kiên: đối thủ của chúng tôi là một công ty rất lớn: 

  • Công ty có thị phần đậu phụ số 1 là TCC Group của Thái Lan. Đây có lẽ là tập đoàn lớn thứ hai ở Thái Lan. Họ cũng đã mở rộng kinh doanh sang Việt Nam và cũng sản xuất đậu hủ ở đây. 
  • CJ công ty thực phẩm lớn nhất Hàn Quốc, đứng ở vị trí thứ ba. Nó cũng điều hành rạp chiếu phim CGV và trước đây là một phần của Tập đoàn Samsung.

Ở vị trí thứ hai, là công ty chúng tôi. Công ty chúng tôi chuyên về đậu phụ, nhưng xung quanh chúng tôi là những gã khổng lồ châu Á đứng số một và số ba, và chúng tôi không ngừng cải tiến. Tôi không nghĩ các công ty như CJ, đứng ở vị trí thứ 3, đang tập trung vào đậu phụ vì đây là một trong nhiều sản phẩm của họ, nhưng nếu họ nghiêm túc với nó, công ty của tôi có thể sẽ bị phá hủy.

HRnavi: Công việc của anh là gì?

Kiên: Có hai khía cạnh chính:

  • Một là, hỗ trợ việc đưa ra quyết định của tổng giám đốc, nếu phải hình dung, thì giống như phòng chiến lược doanh nghiệp.
  • Hai là, cải tiến hoạt động nhà máy. Nếu có bất kỳ điểm cần cải thiện nào về chất lượng hoặc hiệu suất sản xuất, tôi sẽ đề xuất và thực hiện cùng với giám đốc nhà máy.

Một sản phẩm đại diện của Vị Nguyên

  Q3: Anh chia sẻ cho chúng tôi biết về những sáng kiến ​​và tin tức gần đây của công ty?

Hiện nay, số lượng siêu thị đang tăng lên nhanh chóng. Đó là thời kỳ mở rộng của các siêu thị và là thời kỳ chuyển tiếp từ chợ và cửa hàng cá nhân sang siêu thị. Chúng tôi cũng bán buôn ra chợ, nhưng hoạt động kinh doanh chính của chúng tôi là siêu thị nên về cơ bản chúng tôi rất cẩn thận để có thể theo kịp tốc độ mở cửa hàng và không bao giờ bị trễ giao hàng.

Tin tức mới nhất là câu chuyện đằng sau sự ra đời của công ty chúng tôi đã được đăng trên tạp chí Bungeishunju số tháng 10 năm 2019. Nhân vật chính là cha tôi, người đã phỏng vấn tôi và viết nó thành một cuốn tiểu thuyết phi hư cấu một tập. Sau đó, một công ty truyền thông tại Việt Nam có chi nhánh tại Nhật Bản phát hiện nó và chuyển đổi thành tiếng Việt để đăng trên phương tiện truyền thông của họ. Mặc dù đây không phải là một câu chuyện thành công về một người Việt Nam trở về từ Nhật Bản và mở cửa hàng đậu hủ, nhưng với việc xuất hiện trên tờ báo lớn nhất ở Việt Nam, cha tôi rất hạnh phúc vì cuối cùng đã được công nhận ở Việt Nam. Tuy nhiên, điều này cũng kích thích sự cạnh tranh khi một số cửa hàng mà trước đây chỉ có đậu hủ của chúng tôi, bây giờ đã bắt đầu bày bán sản phẩm của các công ty khác. Nhưng với Bungeishunju, một tạp chí hàng tháng lâu đời ở Nhật Bản, và có lượng phát hành lớn nhất, việc một người Việt Nam xuất hiện trên đó có thể khiến người Việt Nam tự hào.

  Q4: Từ bây giờ bạn muốn phát triển điều gì và ước mơ của bạn đối với công việc là gì?.

Mục tiêu trung hạn: chúng tôi muốn bán được nhiều đậu phụ hơn. Đó là một thị trường đang phát triển nên tôi muốn đồng hành với làn sóng đó. Đậu phụ của chúng tôi được sản xuất bằng công nghệ Nhật Bản, vì vậy mục tiêu trung hạn của chúng tôi là truyền bá văn hóa ẩm thực Nhật Bản đến càng nhiều người Việt Nam càng tốt.

Mục tiêu dài hạn: mặc dù việc đánh bại các đại gia hiện tại là không khả thi, nhưng khi một công nghệ mới phát triển nhanh chóng, một doanh nghiệp khởi nghiệp nhỏ có thể đánh bại những gã khổng lồ. Công nghệ mới phá vỡ thị trường. Ví dụ, Google đã phá hủy ngành quảng cáo truyền thống. Amazon cũng đã vượt qua các đại lý bán lẻ truyền thống như Walmart. Nó có nghĩa là tận dụng sự phát triển của công nghệ và đánh bại các công ty hiện có.

Thực phẩm là ngành truyền thống ít bị ảnh hưởng bởi công nghệ. Làn sóng công nghệ vẫn chưa chạm tới ngành thực phẩm. Tôi nghĩ cuối cùng nó cũng sẽ đến. Nếu bạn không sẵn sàng khi con sóng tới, bạn sẽ bỏ lỡ thời điểm. Tôi không biết khi nào điều đó sẽ xảy ra nhưng tôi muốn sẵn sàng cạnh tranh khi làn sóng công nghệ ập đến ngành thực phẩm. Để đạt được mục tiêu đó, tôi muốn làm việc chăm chỉ để làm đậu phụ, bán càng nhiều càng tốt và phát triển công ty.

Tôi không biết là 10 năm hay 20 năm nữa, nhưng nếu trong khoảng thời gian đó, tôi nghĩ có khả năng chúng tôi có thể cạnh tranh và tôi nghĩ sẽ rất thú vị nếu chúng tôi có thể nắm bắt thời cơ, đi tiếp làn sóng và chiếm được vị trí như Google trong thế giới thực phẩm. Tôi sẽ làm được.

  Q5: Theo anh, xu hướng mới nhất trong ngành thực phẩm là gì?

Tôi không thể nói chính xác về thực phẩm nói chung, nhưng trong ngành thực phẩm, ngày càng nhiều công ty có nguồn gốc từ Việt Nam bị các công ty nước ngoài mua lại. Các công ty chiếm thị phần số 1 và số 3 trên thị trường đậu phụ vốn là các công ty Việt Nam, nhưng hiện đã bị các công ty nước ngoài mua lại.

Chẳng hạn, Bia 333 cũng đã bị mua lại, và công ty thuỷ sản tên là CAU TRE cũng đã bị công ty CJ mua lại. Ví dụ, cả 333 Beer cũng đã bị mua lại, và công ty thuỷ sản tên là CAU TRE cũng đã bị công ty CJ mua lại. Các công ty nước ngoài đang nhắm đến thị trường Việt Nam, và do đó, khi các công ty Việt Nam phát triển lớn, việc bị mua lại là điều tất nhiên. Tôi nghĩ rằng nếu các công ty nước ngoài làm việc chăm chỉ để kiếm tiền, điều này cũng là điều tích cực đối với người Việt Nam. Tuy nhiên, từ góc độ tinh thần của người Việt Nam, tôi vẫn mong muốn các công ty Việt Nam cố gắng và tồn tại. Vì vậy, công ty của chúng tôi cũng muốn giữ lại tư cách là công ty Việt Nam.

  Q6: Anh có lời khuyên với người Nhật để có thể làm việc tốt với người Việt Nam không?

Về việc làm việc hiệu quả với người Việt Nam, tôi có một lời khuyên cho người Nhật Bản: "Hãy tránh nhìn từ trên xuống"

Đây không phải là lời của tôi, nhưng một người thành công ở Campuchia đã nói "Đừng nhìn mọi việc từ trên cao ở mức độ tâm lý sâu sắc nữa'' Ngay cả khi bạn hiểu nó một cách logic và nói nó bằng lời nói, ở mức độ tâm lý sâu sắc, bạn vẫn đang nhìn điều gì đó từ trên cao. Tôi nghĩ đó là một điều tốt để nghe. Nói thì dễ nhưng chúng ta chưa đạt đến mức tôn trọng người khác ở mức độ tâm lý sâu sắc. Vậy chúng ta nên làm gì?

Mọi người ở Việt Nam đều cảm thấy như thể họ đang làm việc ở cấp cao nhất của toàn công ty, nhưng trụ sở chính lại ở Nhật Bản và trong hầu hết các trường hợp, không có ai xung quanh để đưa ra lời khuyên. Đây là gợi ý của tôi về một kỹ thuật tư duy, nhưng chẳng hạn, tôi coi thời điểm thực hiện nhiệm vụ ở nước ngoài như một kiểu thay đổi công việc. Khi đó, ngay cả khi bạn nghĩ có điều gì đó hơi khác biệt ở nơi làm việc, bạn sẽ không chỉ nghĩ và phủ nhận rằng nhân viên đó đang làm sai điều gì đó. Có thể tôi sai nên tôi nghĩ mình sẽ xem xét kỹ hơn và cố gắng hiểu. Nếu bạn nói điều gì đó sau khi đã hiểu thì tôi nghĩ bạn nên nói theo cách tôn trọng người khác. Tôi nghĩ đó sẽ là trường hợp nếu anh ấy đến với tư cách là người nước ngoài. Tôi nghĩ sẽ là một ý tưởng hay khi tiếp cận người dân địa phương ở Việt Nam theo cách tương tự. Hãy đối xử với người khác bằng tinh thần của người ngoài cuộc, và ngay cả khi bạn cho rằng người kia đang mắc lỗi, đừng cố sửa họ ngay lập tức mà trước tiên hãy cố gắng hiểu họ. Sau đó, nếu bạn nghĩ có điều gì đó không ổn, hãy nghĩ cách nói điều đó sao cho tôn trọng người khác và nói với họ. Tôi nghĩ đây là cách tiếp cận tôn trọng người khác chứ không phải coi thường họ.

Đối với tôi, khi làm việc tại nhà máy, điều tôi luôn chú ý là, dù có ý kiến hay không, tôi sẽ không nói ngay lập tức. Ngay cả khi tôi nổi giận mạnh, nếu tôi nói một cách mạnh mẽ, tôi nghĩ người kia sẽ phòng thủ và không lắng nghe. Tôi đang cố gắng tìm ra cách tốt nhất để nói mọi điều để tôi có thể hiểu chúng tốt hơn và truyền tải ý kiến ​​của mình.

  Q7: Cuối cùng, anh có thể cho tôi biết cảm nhận riêng của anh về người Việt Nam như thế nào không?

Một cụm từ có thể mô tả người Việt Nam là "ướt át", người Nhật lại khô khan. Người Việt Nam thì rất chú trọng đến mối quan hệ cá nhân, trong khi người Nhật Bản có thể đưa ra một cách tiếp cận khá khô khan.

Tôi có một số người bạn là du học sinh Việt Nam tại Nhật Bản và họ đã từng phàn nàn về tôi một lần. Tôi không thể kết bạn với người Nhật. Tôi cảm thấy cô đơn và lo lắng rằng mọi người không thích mình.

Vấn đề là, ngay cả khi bạn mời họ đi uống nước, họ quá bận để đến, hoặc ngay cả khi bạn nói chúng ta đi chơi, họ sẽ không mời bạn.

Anh lầm tưởng rằng mình là người duy nhất bị đối xử như vậy, rằng mình bị bỏ rơi.

Tôi nói với bạn ấy rằng tôi không như vậy, cũng không phải là tôi không thích bạn mà đó chỉ là phong cách giao tiếp của người Nhật mà thôi. Tôi rất coi trọng mối dây liên kết tình bạn giữa con người với nhau. Người Nhật có xu hướng khô khan và thực dụng hơn một chút và họ không cần phải trả lời nếu việc giao tiếp qua email hoặc LINE quá khó khăn hoặc nếu họ thấy ai đó đã đọc, họ nghĩ rằng họ có thể đang bận, điều có thể hủy hoại tình bạn, nhưng không phải vậy.

Sở dĩ người Việt coi trọng quan hệ hữu nghị hơn là do nền tảng xã hội của Việt Nam. Chúng ta đã tham gia chiến tranh từ lâu, có quá khứ phản bội và bị phản bội nên ngay cả ngày nay, trong công việc của chúng ta cũng có rất nhiều sự phản bội và phản bội. Những người duy nhất tôi có thể tin tưởng là bạn bè của tôi. Việt Nam có văn hóa xây dựng xã hội dựa trên những mối quan hệ thân tình.

Ví dụ điển hình nhất là cách họ tiếp cận các chuyến du lịch của công ty. Trong khi nhiều người Nhật ghét những chuyến du lịch công ty thì người Việt lại thích những chuyến du lịch công ty. Bạn có thể nghĩ rằng người Nhật không muốn ở bên đồng nghiệp vào thứ bảy và chủ nhật, hoặc họ không muốn nghe những lời khoe khoang của sếp. Công việc là công việc. Đặc biệt là giới trẻ, tôi nghĩ họ nên ngừng đi vào thứ bảy và chủ nhật. Đó là một mối quan hệ khô khan. Mặt khác, người Việt Nam lại yêu thích đến mức phàn nàn nếu chúng tôi không đi du lịch cùng công ty. Tôi nghĩ đây là một ví dụ điển hình về sự khác biệt trong tính cách giữa người Nhật và người Việt.

Cảm ơn anh Kiên đã dành thời gian chia sẻ. Chúc anh có thật nhiều sức khoẻ và thành công.

Nguồn: HRnavi

>> TÌM KIẾM CƠ HỘI VIỆC LÀM TẠI CÔNG TY NHẬT <<

Trò chuyện trực tiếp với tư vấn viên của VLCTN tại kênh Zalo chăm sóc ứng viên chính thức